Wednesday, April 15, 2015


Kính chào Bác sỹ! Đầu tiên cháu xin chúc Bác sỹ luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống, đặc biệt là trong lĩnh vực mình đang công tác để luôn có điều kiện chữa trị cho nhiều bệnh nhân, mang lại thật nhiều niềm vui cho mọi người bệnh và thân nhân của họ. Thời gian gần đây cháu đang rất là bối rối và thật sự lo lắng, bỗng nhiên đêm nay khi cháu đang tìm hiểu về căn bệnh tự kỷ trên mạng Internet cháu gặp được trang web của Bác sỹ. Sau khi xem kỹ những clip của Bác sỹ đăng trên trang web, hiểu thêm một chút về căn bệnh này thì cháu lại càng thêm lo lắng, cháu quyết định mạo muội gửi email này làm phiền quỹ thời gian vàng ngọc của Bác sỹ để mong nhận được sự tư vấn và giúp đỡ tìm hướng giải quyết tốt nhất. Lẽ ra cháu không nên nói dài dòng để mất thời gian của Bác sỹ, nhưng cháu muốn bày tỏ để Bác sỹ có thể thuận lợi hơn trong việc tư vấn giúp cháu: Sau khi kết hôn vợ chồng cháu quyết định sẽ sinh con, và đến khi vợ cháu có thai được 3 tháng Bố vợ cháu đi xem bói, thầy bói phán rằng hai vợ chồng cháu khắc mệnh nhau (mệnh Thủy; mệnh Hỏa - Nước dập lửa) nếu cố tình chung sống với nhau thì trong thời gian 2 năm nữa vợ cháu sẽ mất sớm. Nghe thầy bói phán như vậy nhưng bố vợ cháu không nói với cháu, mà lặng lẽ gọi vợ cháu về và khuyên vợ cháu bỏ cái thai rồi tìm lý do mà bỏ nhau. Vợ cháu cũng không hề nói với cháu điều này, mà cháu chỉ thấy cô ấy thay đổi thái độ đột ngột, cáu bẳn, gắt gỏng, không tập chung vào công việc ở cơ quan, thường gây sự mất đoàn kết với đồng nghiệp, với mọi người trong gia đình và hàng xóm, và đặc biệt lúc nào cũng đòi đi phá thai. Thật ra lúc đó cháu không thể ngờ rằng mọi chuyện lại có nguyên nhân, nguồn gốc là như vậy, mà cháu chỉ nghĩ đơn thuần là vì vợ cháu mang bầu nên thay đổi tâm sinh lý nên cháu đã cố gắng hết sức chiều chuộng, động viên và giành nhiều thời gian chăm sóc cho vợ hơn. Mặc dù là dân tộc ít người (dân tộc Nùng) và ở sinh sống ở vùng sâu, vùng xa, vùng nông thôn miền núi, nhưng truyền thống dân tộc của cháu rất kiêng kỵ việc phá thai và những việc làm trái với đạo đức lương tâm con người, nên cháu đã lựa lời khuyên vợ cháu là: "Con cái là giọt máu đào, là lộc của ông bà tổ tiên, là lộc trời ban cho những cặp vợ chồng lương thiện, mình đã chuẩn bị mọi điều kiện để chào đón con rồi thì không nên vứt bỏ, có những người bất hạnh hơn mình họ cầu tứ phương bốn hướng còn không may mắn mà phải nhận "ao nước lã" về nuôi". Trớ trêu thay, vì cháu không biết được nguyên nhân nên mọi cố gắng của cháu hầu như không làm thay đổi mọi suy nghĩ và tâm tính của cô ấy, và tình hình càng ngày càng tồi tệ nên không tránh khỏi những lúc vợ chồng bất hòa với nhau lại càng làm cho tâm lý cả 2 người thêm căng thẳng, mệt mỏi. Trong thời gian vợ cháu mang thai cháu có đưa đến bệnh viện tuyến huyện để siêu âm và kiểm tra sức khỏe thai nhi 3 lần theo định kỳ 3 tháng 1 lần, kết quả đều rất tốt. Đến tháng khi đã đủ tháng thai và có biểu hiện trở dạ, cháu đưa cô ấy đến cơ sở y tế để sinh con. Cháu và gia đình họ tộc thật sự vui mừng và hạnh phúc khi được chào đón thêm một thành viên trong gia đình, một cậu con trai khỏe mạnh, nặng 2,6kg. Vì gia đình cháu có mỗi 2 vợ chồng, và điều kiện nhà cửa không được rộng rãi lắm nên khi ra viện bố mẹ cháu đã bàn với vợ chồng cháu là đưa cả 2 mẹ con về nhà ông bà (Nhà bố mẹ cháu) để tiện chăm sóc và để thuận tiện hơn khi có  cô dì chú bác hoặc hàng xóm đến chơi và thăm cháu. Bố mẹ cháu vui mừng vì sau bao nhiêu ngày mong mỏi nay đã được làm ông bà nội.  Mặc dù sau khi sinh con cháu cảm thấy cô ấy không chú tâm chăm lo cho đứa nhỏ và không có những thái độ thể hiện tình mẫu tử, nhưng cháu nghĩ cô ấy mệt mỏi và lần đầu sinh con chưa có kinh nghiệm nên cháu đã cố gắng rất nhiều để làm tất cả mọi thứ, nhưng cháu và gia đình không thể ngờ khi đứa con chưa đầy 13 ngày tuổi cô ấy đã hẹn với gia đình bên ngoại và trực tiếp là Bố vợ cháu lên đón cô ấy về không một lý do gì cả. (Nhà chúng cháu ở khác huyện, cách nhau 40km) Lúc đó mỗi mình mẹ cháu ở nhà và một lời đề nghị cuối cùng của mẹ cháu là hãy cho thằng Cu bú sữa một lần rồi về nhưng cô ấy cũng không đồng ý.  Sau sự việc đó cháu mới hiểu được là không phải lý do duy nhất là vì việc bố vợ cháu đi xem bói mà còn có một lý do nữa đó là sau khi chúng cháu kết hôn, Bố vợ cháu mới biết cháu không phải là con ruột của bố cháu bây giờ, mà ngày xưa khi mẹ cháu bắt đầu mang hình hài của cháu trong cơ thể thì bố đẻ của cháu đã hi sinh trong khi làm nhiệm vụ, nhưng mẹ cháu đã không tước đi quyền được sinh ra của cháu, lẽ ra cháu là đứa trẻ mồ côi cha, nhưng mẹ cháu đã gặp được một người tốt đó là bố của cháu bây giờ, nên cháu vẫn là đứa trẻ hạnh phúc như bao đứa trẻ khác từ thuở ấu thơ cho đến ngày trưởng thành. ông ấy cho rằng sau khi lập gia đình cháu thờ không đúng họ thì sẽ không bao giờ làm ăn được và như vậy con gái của ông ấy cũng sẽ bị khổ lây cả đời. Sau khi đón vợ cháu về mọi người trong gia đình vợ hả hê nghĩ rằng: "Không có sữa mẹ thằng bé sẽ chết"... Cháu gần như hoàn toàn sụp đổ về tinh thần trước những suy nghĩ ấu trĩ của mọi người bên gia đình vợ, và điều cháu đau khổ nhất là vợ cháu, một cô giáo mầm non có trình độ Đại học mà lại có thể tin vào những điều như vậy và có những suy nghĩ, những hành động như vậy. Nhưng vì thương con nên cháu đã cố gắng "đứng dậy" và làm tất cả vì con, nhìn đứa con còn đỏ hỏn, khóc ngặt nghèo vì không có sữa mẹ, không có hơi ấm của mẹ, cháu tự nhủ rằng: Đối với bản thân mình bây giờ đối với bản thân mình không gì có thể quan trong hơn con. Cháu đã quyết định nghỉ việc giảng dạy ở một trường trung học cạnh nhà, nơi mà bao nhiêu người bon chen, rình rập để có cơ hội bước chân vào, và cháu đành nhắm mắt trao lại cơ hội cho những người khác để có điều kiện tốt nhất chăm sóc cho con. Bố mẹ cháu đã cao tuổi, ở nông thôn lao động vất vả nên cũng không được khỏe, bố cháu thì bị căn bệnh khớp hành hạ quanh năm, nhất là những khi trái gió trở trời, kinh tế gia đình khó khăn, người em trai của cháu đang theo học Đại học. Cháu đã phải gắng gượng hết sức, vừa cố vay mượn để em trai không phải bỏ học, tài sản trong nhà đều phải lần lượt mang đi "đổi sữa, đổi thuốc men, quần áo" để nuôi con.  Dù vất vả, dù khó khăn và bây giờ ngoài nghị lực của bản thân ra cháu hầu như đã trắng tay hoàn toàn nhưng nhìn con lớn lên khỏe mạnh, chịu ăn, chịu ngủ cháu thấy trong lòng mình hạnh phúc. Nhưng bất hạnh vẫn chưa buông tha bố con cháu: Đến cách đây khoảng 3 tháng con trai cháu có những biểu hiện khác lạ: Cháu lầm lì hơn, đã 2 tuổi mà cháu vẫn chưa biết nói một câu nào, mặc dù những câu phát âm đơn giản, cháu muốn gì thì cầm tay người lớn dí vào cái đó (Chẳng hạn như uống nước, lấy đồ chơi...) Khi không đồng ý chuyện gì thì gào thét, cáu bẳn, đập tay chân xuống sàn nhà, thậm chí lao đầu vào cột nhà hoặc vào người khác, nếu người lớn can thiệp sẽ cắn. Không thích chơi với các bạn, nếu đưa đến chơi những chỗ có các bạn thì lao vào cấu xé, cắn, và đánh các bạn. Đôi khi cháu đang chơi mà người lớn chỉ chào hoặc đến gần âu yếm cháu là cháu cáu bẳn, giận dữ. Cháu rất lo lắng với những biểu hiện như vậy, Năm học này cháu cho bé đi nhà trẻ để mong cải thiện tình hình nhưng cũng không có gì thay đổi. Hoàn cảnh đã vậy, giờ nhìn con trai thế này cháu thật sự không biết phải làm sao...??? Cháu xin gửi kèm những bức ảnh của bé từ lúc nhỏ đến bây giờ, những bức ảnh này được chụp bằng điện thoại từ khi cháu chưa có những biểu hiện của bệnh. Cháu rất kính mong sớm nhận được hồi âm và những lời tư vấn quý giá của Bác sỹ. Cháu xin trân thành cảm ơn!  Kính thư: XYZ

Trả lời:  Thật là khó khăn cho hoàn cảnh của anh.  Mong cho anh có đủ sức lực vượt qua những khó khăn hiện tại.  Anh trình bày rất nhiều về hoàn cảnh của gia đình anh nhưng không nói gì về những cách sinh hoạt của đứa bé.  Ví dụ đứa bé có coi TiVi nhiều không?  Tôi không nghĩ một đứa bé có cuộc sống gần gủi với thiên nhiên có thể trở thành hung dữ như vậy được.  Thông thường những đứa bé trỡ nên hung dữ thường có dính dáng nhiều đến những đồ dùng điện tử.  Nếu anh có cho đứa bé dùng máy móc điện tử thì nên ngưng lại.  Con anh đang có những triệu chứng như tự kỷ.Cám ơn anh đã liên lạc.  
Contact Info: 
Dr. Vincent Hoai Do, Trained in Functional Neurology, Functional Endocrinology, Functional Medicine, Natural Health Consultant
San Jose Autism & ADHD Recovery Center (AKA:  San Jose Brain Wellness Institute)
2360 McKee Rd, Suite 5, San Jose, CA 95116, USA
Telephone:  (408)770-9798