Tuesday, March 10, 2015


Xin chào bác sĩ Hoài Đỗ!  Tên tôi là ABC, quê ở tỉnh Bắc Ninh, hiện nay tôi đang có cháu trai đầu lòng tên là XYZ 9 tuổi học lớp 2 cháu mắc bệnh tự kỷ. Vừa rồi mẹ cháu đọc được chương trình  “Chữa bệnh tự kỷ của bác trên mạng” , vậy gia đình nhờ bác giúp cháu bằng mọi cách để chữa khỏi bệnh cho cháu. Sau đây tôi xin kể các biểu hiện về bệnh của cháu như sau:  Khi cháu còn nhỏ ở Việt Nam hầu như tôi không nghe nói đến bệnh tự kỷ nhưng khoảng 4 năm gần đây thì tôi được nghe nói đến nhiều hơn về bệnh này. Lúc nhỏ khoảng 1 tuổi cháu biết đi và cháu hay khóc, bố cháu mở Tivi ca nhạc cho cháu xem thì cháu nín và rất thích, kể từ đó cháu hay xem tivi và xem rất nhiều không để ý đến mọi người và mọi vật xung quanh. Khi biết đi thì cháu hay chạy lao đầu về phía trước, bố mẹ gọi mặc dù nghe tiếng nhưng cháu không quay lại. Cháu to lớn khoẻ mạnh nhưng không biết nói, cháu hay chơi một mình và rất thích xem tranh ảnh. Hàng ngày cháu ở nhà với bà nội và rất ít khi đi chơi với các bạn, bố mẹ hỏi chuyện cháu cũng không để ý và cũng không nhìn vào mắt mẹ. Mẹ cháu cũng rất để ý đến chế độ dinh dưỡng cho cháu và thay đổi nhu cầu dinh dưỡng cho cháu hàng ngày như thịt, cá, trứng, tôm, cua, rau củ quả...Khi cháu được 2,5 tuổi cháu vẫn chưa biết nói gia đình cho cháu đi khám ở bệnh viện nhi TƯ và làm các xét nghiệm  trong đó có xét nghiệm điện não đồ, nhìn trên hình vẽ thì có một đoạn sóng cao thấp không ổn định, Bác sĩ- Tiến sĩ kết luận cháu bị bệnh tự kỷ và kê đơn cho cháu uống một lọ thuốc giảm tăng động vì lúc đó cháu rất nghịch, không cho khám thậm chí khi bác sĩ hỏi trực tiếp cháu thì cháu không để ý gì. Bác sĩ khuyên cho cháu ra Hà Nội để can thiệp hành vi cho cháu nhưng vì gia đình không có điều kiện nên sau khi đi khám cho cháu về mẹ cháu quyết định cho cháu đi học lớp mẫu giáo gần nhà. Khi bắt đầu đi mẫu giáo cháu không biết nói, không biết bảo khi đi vệ sinh nhưng khi đi lớp được một thời gian thì cháu biết tự đi vệ sinh, biết tự xúc ăn... đến khoảng hơn 3tuổi cháu bắt đầu biết nói, đầu tiên cháu gọi bà rồi gọi được nhiều từ khác nữa. Khi đi khám về biết cháu bị bệnh tự kỷ từ đó tôi ko chiều cháu như trước nữa và tôi can thiệp đến từng hành vi, cử chỉ nhỏ nhất của cháu, gần gũi cháu nhiều hơn nhưng cháu vẫn xem tivi nhiều, nếu không cho cháu xem thì cháu khóc lăn xả vào Tivi tự mở ra xem. Nhưng cháu có điểm đặc biệt rất khác với trẻ bình thường, cháu không bao giờ cầm quyển sách hay quyển báo ngược, nếu cầm ngược chiều cháu lại tự quay lại được ngay. Khi được hơn 3 tuổi thì cháu biết nói, khoảng 4 tuổi thì mẹ cháu dạy bảng chữ cái cho cháu nhưng cháu nhớ mặt chữ rất tốt, sau khi biết đọc chữ được một thời gian ngắn cháu tự biết ghép vần đọc đúng thành chữ nhưng cháu ko biết đánh vần. Nhiều người nghe tin như vậy gọi cháu vào nhà đưa cho cháu quyển báo bảo cháu đọc thì cháu đọc được. Đi ra lớp học xung quanh lớp học có chữ gì là cháu đọc được hết. Cháu có trí nhớ rất tốt, học lớp mẫu giáo XX cùng các bạn bình thường cháu nhớ cả họ và tên các bạn thậm chí nhớ mặt cả bố mẹ của các bạn trong lớp. Cháu nhận dạng người rất nhanh, cháu nhớ biển số xe máy và tên xe của các bác trong gia đình và hàng xóm chính xác, hỏi liền một lúc cháu có thể đọc được ít nhất 20 biển số xe và tên xe. Có một lần cháu đi ăn sáng cùng bố xa nhà cháu bị lạc, 3 người tìm cháu suốt cả buổi sáng đến trưa ko thấy mọi người đưa cháu vào công an Phường thì cháu nhớ số điện thoại của mẹ. Mọi hành vi của cháu kể trên mẹ cháu cũng không lấy gì làm vui lắm vì nhiều hành động cử chỉ khác của cháu còn kém xa rất nhiều các bạn bình thường khác. Từ khi biết cháu bị bệnh mẹ cháu dành rất nhiều thời gian cho cháu nhưng cháu cũng may mắn hơn một số bạn bị tự kỷ khác là cháu biết tự làm mọi việc sinh hoạt cá nhân của mình, tự biết mặc quần áo đi học. Nhược điểm của cháu trong khoảng 4-5 tuổi là cháu rất hiếu động và rất nghịch, càng đến chỗ lạ cháu càng nghịch và cháu không biết sợ ai, cháu hay cấu bạn cùng học trong lớp thậm chí cấu cả mẹ khi nằm ngủ nhưng sau một thời gian mẹ cháu rèn luyện và hướng dẫn cháu thì cháu thôi không cấu mẹ nữa nhưng cháu vẫn cấu các bạn đặc biệt là khi cháu muốn một vật gì đó mà không được thì cháu lăn ra và la hét rất to và đập phá mọi thứ xung quanh. Cháu ko biết nói chuyện, tâm sự cùng các bạn, ở nhà cháu hay chơi một mình. Ra lớp cháu có chơi cùng các bạn nhưng chỉ tham gia chơi mà không mang lại kết quả. Trong giờ học thì cháu không ngồi lâu một chỗ mà chạy lung tung trong lớp hoặc phải ngồi gần cô giáo. Cuối năm lớp XX thấy cháu vẫn chưa tập trung vào việc học tập, dạy cháu viết chữ cái rất khó khăn mặc dù cháu viết được và nhận được mặt chữ nhưng cháu không viết chỉ viết mấy chữ là thôi đặc biệt cháu không nhìn vào vở để viết, cháu chỉ viết 1-2 chữ là cháu lại nhìn lên phía trước và không giao tiếp bằng mắt...nên mẹ cháu cho cháu đi học chậm 1 năm. Những ngày đầu tiên đi học lớp 1 mẹ cháu và cô giáo vô cùng vất vả, cháu không ngồi lâu 1chỗ, không tập chung chú ý nghe cô giảng bài nhưng sau khoảng 1 tháng thay đổi môi trường kết hợp giữa gia đình và nhà trường cháu cũng theo học được cùng các bạn nhưng cô và mẹ thì rất vất vả với cháu, cháu viết chữ rất ẩu và nhanh. Cô giáo bảo cháu đọc rất tốt, tiếp thu bài nhanh nhưng rất ẩu. Cuối năm lớp 1 cháu đạt được học sinh tiên tiến. Năm nay cháu đang theo học lớp 2 thì cháu có tiến bộ hơn năm trước (so với bản thân cháu thì cháu tiến bộ rất nhiều) nhưng so với các bạn thì cháu còn kém xa. Làm bài xong là cháu cất sách vở rất ít khi xem lại bài. Bây giờ cháu cũng biết tự giác học bài và làm những bài tập cô giao về nhà. Cháu ko thích học thêm những bài mẹ giao cho.  Những tồn tại của cháu bây giờ : Trong lớp học không chú ý nghe cô giáo giảng (về nhà cháu vẫn làm được bài tập), không tập chung chú ý nhiều khi học bài và làm bài. cháu có chơi đùa cùng các bạn nhưng không biết nói chuyện, tâm sự cùng các bạn, cháu có biết giao tiếp với bố mẹ nhưng nhiều câu nói không có nghĩa hoặc không hiểu nghĩa đen, nghĩa bóng của từ, không biết hỏi những câu hỏi vì sao. Cháu học kém môn Tiếng Việt , khi đặt câu hỏi với nghĩa khác thì cháu không làm được. Đặc biệt cháu vẫn rất thích xem Tivi và xem quảng cáo (mặc dù mẹ cháu không cho cháu xem lúc cháu ở nhà), cháu hay tự nói một mình và xem những đoạn phim có hình ảnh lặp đi lặp lại mà không biết chán nhất là phim quảng cáo có hình ảnh. Khi thích một vật gì đó cháu đòi bằng được, cháu la hét ầm ĩ rồi vứt các đồ vật khác, càng đến chỗ lạ cháu càng nghịch hơn ở nhà. Khi chơi đồ chơi với em thỉnh thoảng cháu không biết nhường em mà còn cấu em hoặc các bạn trong lớp. Khi bị bố mẹ đánh, mắng cháu lại đẩy hoặc cấu các em nhỏ hơn mình. Cháu không thích ăn những thức ăn lạ, những thức ăn cháu hay ăn là: Cơm,thịt, cá, trứng, sữa, rau xanh, bánh mì... Cháu ko hiểu được ý nghĩ của người khác đang buồn hay vui, cháu ít sợ những người lạ mà vẫn nghịch (mức độ giảm hơn trước) đặc biệt vào nhà ai chơi là cháu lục soát xem tất cả các đồ đạc trong gia đình mà không biết sợ...  Cháu biết đi thành thạo xe đạp 2 bánh từ khi 6 tuổi và ra cửa hàng mua cho mẹ một số đồ đơn giản, cháu cũng biết giúp mẹ 1 số việc nhà... cháu nặng 32kg. Trên đây là những tâm sự về hành vi và cử chỉ của cháu với bác sĩ, mẹ cháu rất tin tưởng và hy vọng vào bác sau khi đọc thư xong bác bớt chút thời gian trả lời thư của tôi và bác sĩ có hướng điều trị giúp cháu vì đây là cơ hội cuối cùng để chữa khỏi bệnh của cháu vì cháu đã lên 9 tuổi rồi. Ở Việt Nam tôi đã gặp 3 giáo sư - Tiến sĩ chuyên chữa bệnh tự kỷ nhưng chưa có ai có phương pháp điều trị giống của bác Đỗ. Vậy tôi tha thiết đề nghị bác sĩ giúp đỡ cháu để cháu trở thành người có ích cho gia đình. Tôi đọc được chương trình của bác sĩ một thời gian khá dài nhưng tôi rất băn khoăn lo lắng ko biết bắt đầu từ đâu, Tôi rất muốn mang cháu sang gặp được trực tiếp bác sĩ nhưng với tôi giống như một giấc mơ. Tôi là một giáo viên với lương tháng 4 triệu VNĐ để nuôi 2 con còn khó khăn thì cả đời tôi cũng chẳng dám mơ ước sang được Mĩ để chữa bệnh cho cháu. Nhưng cũng rất may mắn khi tôi đọc được chương trình chữa bệnh cho những trẻ ở xa. Vậy chương trình chữa cho những trẻ ở xa như thế nào trong trường hợp của cháu, cháu cần phải làm những xét nghiệm gì và chuẩn bị những gì, hết bao nhiêu tiền...gia đình sẽ cố gắng hết sức rất mong bác sĩ nhiệt tình giúp đỡ cháu nếu không 3 năm nữa cháu sẽ kông còn cơ hội để chữa khỏi bệnh.  Mẹ của cháu: Tôi rất mong nhận được thư của bác sĩ. Xin trân trọng cảm ơn!


Trả lời:  Đầu tiên tôi xin nói trước là tôi không thể nào giúp được con chị nếu con chị không đến được trung tâm chữa trị của tôi vì chữa trị tự kỷ không phải đơn giản như đi học ở các trường lớp đặc biệt dành cho các em tự kỷ.  Cám ơn chị đã trình bày rất chi tiết.  Con chị bắt đầu coi TiVi từ lúc 1 tuổi nên khả năng não trái của cháu có rất nhiều sự phát triễn, do đó cháu có khả năng nhớ rất giỏi.  Vấn đề không tốt đây là khi nhớ giỏi sẽ hiểu ít.  Thay vì giúp con chị có thêm khả năng hiểu biết thì chị lại cho cháu đi học nên càng làm cho khả năng nhớ tăng thêm.  Vì con chị không có nhiều sự hiểu biết nên hay gây ra những điều không bình thường chẳng hạn như cấu xé người khác.  Khi con chị đi đến nhà người khác thì không biết sợ là gì vì khả năng não phải của cháu rất yếu.  Một trong những khả năng của não phải là biết sợ.  Khi khả năng não trái khỏe hơn khả năng não phải nhiều thì não phải sẽ càng ngày càng bị suy yếu do không hấp thụ được dinh dưỡng cần thiết.  Chị có đề cập đến các bác sĩ và tiến sĩ đo điện não rồi phán quyết là bệnh tự kỷ rồi cho uống thuốc tâm thần.  Tôi thấy điều này hoàn toàn không có lý vì điện não lúc nào cũng thay đổi nên không thể chỉ dựa vào đó mà chẩn đoán là tự kỷ.  Thật ra khi thấy các em có tay chân và cơ bắp yếu mềm cộng thêm những sự chậm phát triễn khác thì tự kỷ là điều rất có thể đang sảy ra.  Nếu nghi con mình bị tự kỷ là phải lo chữa trị cho não bộ phát triễn chứ cứ cho đi học nhớ nơi các trường tự kỷ thì sẽ càng bị nặng hơn.  Não bộ chưa phát triễn đi học sẽ có những phản ứng phụ chẳng hạn như sẽ nói linh tinh, thiếu sự kiềm chế, không hiểu, có khả năng trở nên hung dữ, và vân vân.  Nơi trung tâm tôi khi chữa trị tự kỷ chúng tôi dùng 4 cách cùng một lúc đó là giúp cơ thể giãm viêm, giúp tăng khả năng đề kháng, giúp cơ thể thải độc, và giúp thăng bằng khả năng của 2 khối não.  Ví dụ như con chị là người 100% khỏe mạnh thì chị chỉ cần chú ý đến việc giúp thăng bằng khả năng của 2 khối não cho cháu.  Tôi dùng ví dụ trên thật ra không đúng vì nếu con chị có sức khỏe 100% thì chính cơ thể của cháu đả tự giúp thăng bằng khả năng của 2 khối não.  Nếu chị tuyệt đối không cho cháu coi TiVi nữa thì cũng đả giúp được cháu phần nào.  Cám ơn chị đã liên lạc.  

Contact Info: 
Dr. Vincent Hoai Do, Trained in Functional Neurology, Functional Endocrinology, Functional Medicine, Natural Health Consultant, Integrative Cancer Therapy
San Jose Autism & ADHD Recovery Center (AKA:  San Jose Brain Wellness Institute)
2360 McKee Rd, Suite 5, San Jose, CA 95116, USA
Telephone:  (408)770-9798