Nam tự kỷ autism năm tuổi; giao tiếp mắt kém; có khả năng nói nhưng rất khó khăn khi xếp câu hoặc hiểu biết; nói theo những gì người khác nói; đi nhón chân; trí nhớ tạm thời không tốt nhưng có những điều thì lại nhớ rất lâu; khả năng chú ý kém.
Cặp mắt là cửa sổ giúp cho chúng ta nhìn vào bên trong não bộ của các em tự kỷ hoặc bất cứ ai khác. Sự di chuyển của cặp mắt giúp chúng ta hiểu được về tình trạng sức khỏe của não bộ. Vùng não có tên Frontal Eyefield, theo tôi thì vùng não này có trách nhiệm di chuyển cặp mắt theo sự hiểu biết của não bộ. Tôi đã có dịp nhìn thấy sự di chuyển rất bất bình thường của cặp mắt khi mà não bộ bị gây mê bởi thuốc chích vào. Điều tôi muốn nói đây là khi hai khối não ở trong trạng thái thăng bằng, thì cặp mắt sẽ di chuyển cùng chiều hướng và cùng tốc độ. Nếu ai nằm trong trường hợp tốt này thì thông thường sẽ không phải đeo kính nặng để giúp nhìn cho rõ. Tôi không thấy các vận động viên phải mang kính. Chắc chắn là sẽ có những vận động viên mang kính nhưng tôi nghĩ là rất ít. Lý do đơn giản là những vận động viên thường có cơ thể cường tráng và khỏe mạnh, và điều này giúp cho não phải của họ khỏe mạnh. Khi não phải khỏe mạnh thì vùng frontal eyefield bên trái và phải giúp cặp mắt như chuyển đều đặn chung với nhau và làm cho cặp mắt nhìn có vẻ nhạy bén. Quý vị có khi nào để ý những em tự kỷ hoặc ADHD và đặt câu hỏi là tại sao các em lại mang kính quá dầy không? Lý do đưa đến vấn đề này là do một phần có sự chênh lệch khả năng giữa hai khối não trái và phải. Đối với trường hợp tự kỷ hoặc ADHD, khả năng não trái bao giờ cũng khỏe hơn khả năng của não phải. Vì lý do có sự chênh lệch này nên phần não frontal eyefields bên trái và bên phải không di chuyển cặp mắt cùng tốc độ và cùng hướng được bởi vì sự hiểu biết của não trái và não phải không hòa nhịp chung với nhau được. Khi chúng ta đặt ra câu hỏi cho các em tự kỉ, não bộ của các em có thể không hiểu và từ đó cặp mắt di chuyển không đúng hướng và không nhìn vào người đối diện, nên chúng ta gọi đó là giao tiếp mắt kém. Khi não bộ bị thuốc làm mê thì cặp mắt sẽ di chuyển bất bình thường chẳng hạn như trợn lên hoặc tròng đen chui vào bên trái hoặc bên phải. Vấn đề giao tiếp mắt có thể tốt hơn nếu có sự luyện tập. Có nhiều em tự kỷ tập nhìn thẳng vào mắt người khác rất tốt, nhưng điều này không có nghĩa là não bộ của các em đang làm việc ở mức tốt nhất. Ở trên tôi có nói cặp mắt là cửa sổ để giúp chúng ta nhìn vào bên trong não bộ là tôi muốn nói về sự di chuyển của đôi mắt khi khám sự di chuyển của cặp mắt. Quý vị có thể dùng miếng vải rồi là Optokinetic Tape để kiểm tra sự di chuyển của cặp mắt và điều này sẽ giúp nhận định được sự yếu hoặc tốt của não bộ. Tôi sẽ không nói nhiều về vấn đề này vì mục đích của bài viết này là viết cho tất cả mọi người không cần có kiến thức y khoa.
Khi khả năng của não phải yếu hơn khả năng của não trái nhiều thì việc nói chuyện theo kiểu hiểu biết sẽ rất khó khăn hoặc sẽ không được. Đối với những em tự kỷ có khả năng cao, nói chuyện theo cách hiểu biết vẫn có thể được tuy nhiên vẫn có sự chậm chạp so với người bình thường. Khi sự chênh lệch khả năng giữa hai khối não trở nên ít hơn, các em mà trước kia đã từng là tự kỷ nay trở nên có nhiều khả năng giống như người bình thường. Theo tôi thì nhản hiệu tự kỷ thật ra không phải là cách tốt nhất để phân biệt các em chậm phát triển hệ thống thần kinh, vì nhãn hiệu này không giúp cho chúng ta hiểu về tình trạng hiện tại của các em hoặc là giúp chúng ta làm thế nào để giúp các em tốt hơn. Tuy nhiên nếu chúng ta nhìn các em từ khía cạnh não trái và não phải, thì quý vị rất dễ theo dõi tình trạng của các em, và có nhiều cách giúp các em hữu hiệu khi các em mỗi ngày mỗi lớn. Em bé trong trường hợp này có nhiều triệu chứng mà chúng ta thường thấy nơi các em có não trái khỏe và não phải yếu. Khả năng não trái của các em sẽ mỗi ngày một khỏe hơn nếu các em cứ tiếp tục đi nhón chân, điều này rất tai hại vì não phải sẽ mỗi ngày một yếu dần. Đi nhón chân là một trong những lý do chính làm cho tự kỹ không phục hồi được nếu không lo chữa trị sớm. Có một số em lúc nhỏ đi nhón chân, sau đó đi bằng bàn chân, nhưng vẫn đi nhón chân khi đi trên mặt phẳng có độ dốc. Trường hợp này tôi gọi là lén đi nhón chân và điều này cũng không được tốt. Ngoài việc lo giúp chữa trị cho các em thật sớm ra, tôi nghĩ là phải trước bốn tuổi, nếu không thì có lẽ là không có phương cách khác có thể giúp được trường hợp nhón chân. Nói là nói vậy thôi chứ sức khỏe mổi người đều khác nhau, tôi thấy khi phối hợp với chương trình dinh dưỡng trị liệu và giúp cơ thể thải độc có nhiều lúc giúp chúng ta đạt được kết quả tốt rất bất ngờ.
Nếu quý vị để những điều chúng ta vừa đề cập, quý vị sẽ thấy là tôi không chú ý nhiều về những triệu chứng và hành vi của các em tự tử. Nhưng thay vào đó tôi chỉ vào những gì đang xảy ra nơi vùng não bộ mà có khả năng tạo ra những triệu chứng. Não bộ sẽ không làm việc bình thường được khi trong cơ thể có nhiều sự rối loạn nội tiết và đường trong máu. Muốn giúp em tự kỷ thì chúng ta phải làm tất cả để giúp cơ thể và não bộ lấy lại sự thăng bằng càng nhiều càng tốt. Khi làm được điều này thì tự nhiên nhiều triệu chứng tự kỉ hoặc hành vi không tốt tự nhiên biến mất, tôi gọi đây là cơ thể tự phục hồi và hầu như tất cả mọi người trong chúng ta đều có thể tự làm được nếu chúng ta học để biết cách làm. Muốn giúp cho con cái và chính bản thân thì nên học thêm, chúng tôi sẽ giúp quý vị làm điều này.
Liên lạc: BS. Vincent Hoài Đỗ, San Jose Brain Wellness Institute, 2360 McKee Rd, Ste 5, San Jose, CA 95116, USA. Telephone: (408)770-9798; Email: drvincentdo@gmail.com ; www.SanJoseBrainWellnessInstitute.com