Ngăn chặn tự kỷ đang sảy ra cho trẽ
em
Mục đích của bài viết này là nói lên sự hy vọng chứ không phải là sự thật thất vong. Sự hy vọng là điều mà quý vị thường ít nghe nói đến từ những người chuyên môn làm việc trong lãnh vực tự kỷ autism, và tôi cảm thấy vui mừng vì là một trong những người ngoại lệ đó. Nếu mà có nhiều người nhìn vào trường hợp tự kỷ từ khía cạnh hy vọng giống như tôi thì chúng ta sẽ có ít đi số người thất vọng, tuy nhiên tôi cũng hiểu được là nhiều người thất vọng khi nói về đề tài tự kỷ bởi vì đây là căn bệnh nhiều trẽ em đang gặp phải.
Tôi biết nhiều về tự kỷ và sự ảnh hưởng của căn bệnh này khá chi tiết bởi vì chính bản thân tôi, các con tôi, em tôi và cháu tôi đều đả từng có những triệu chứng chậm phát triễn não bộ giống như thường gặp nơi các em tự kỷ, nhưng những triệu chứng đó đả biến mất đi và chúng tôi vẩn có khả năng sinh sống và làm việc như những người khác trong xã hội. Theo một cách nhìn tổng quát thì não bộ cần hơn 20 năm mới phát triễn tới mức trưởng thành. Trong hơn 20 năm này, có em sẽ phát triễn lẹ và cũng có những em sẽ bị chậm phát triễn não bộ. Chậm không có nghĩa là không phát triễn. Câu nói mà những người chơi gà chọi thường dùng là "gà đá nước khuya". Ví dụ trường hợp của tôi hồi nhỏ không thể học hành được nên tôi đả ngưng học trước khi hết lớp 8. Nhưng vào khoản 25 tuổi tôi mới hiễu được học hành là điều quan trọng và từ đó tôi đả gắng chí học hành nên có được các văn bằng cử nhân và thạc sĩ kỷ sư công chánh, bác sĩ, và kế toán viên CPA. Tôi không biết tương lai tôi sẽ học thêm vào lãnh vực nào, nhưng đối với tôi khả năng học hành gần như là vô tận. Tôi nói lên điều này không phải để khoe khoan, nhưng để quý vị hiễu rằng con em mà quý vị đang gọi là tự kỷ rất có khả năng phát triễn bình thường hoặc vượt bậc khi mà não phải bắt đầu hiểu được, điều này cũng tương tự như gà đá nước khuya. Để điều này có nhiều cơ hội sảy ra, các quý phụ huynh nên lúc nào cũng cố gắng tạo ra môi trường sống thiên nhiên và ăn uống lành mạnh để giúp não phải phát triễn.
Tôi cũng đả làm việc với nhiều trẽ bị phát hiện có những triệu chứng liên hệ đến căn bệnh tự kỷ. Tôi hiểu những gì đang sảy ra và những gì đang tạo ra sự không tốt bên trong não bộ của các em nhiều hơn rất nhiều người đang làm việc trong lãnh vực tự kỷ. Những điều tôi nói dược xuất phát từ khía cạnh của hy vọng bởi vì có nhiều điều chúng ta có thể làm ngay bây giờ để ngăn chặn căn bệnh tự kỷ đang đe dọa đến khả năng trí tuệ của con cháu chúng ta. Tôi biết sự thật này vì tôi đút kết được nhiều kinh nghiệm đả sảy ra. Tôi là người thành lập ra chương trình chữa trị và huấn luyện có thể làm giãm, làm đi ngược lại căn bệnh tự kỷ, và có lúc giúp các em tự phục hồi hoàn toàn căn bệnh rối loạn khả năng giao tế, rối loạn hành vi, và những triệu chứng học hành yếu kém liên hệ đến bệnh tự kỷ và những trường hợp khác, chẳn hạn như là ADHD hay Schizophrenia. Chương trình chữa trị giúp cơ thể và não bộ tự phục hồi gồm có: thăng bằng khả năng não bộ, dinh dưỡng phục hồi trị liệu, và giúp cơ thể thải độc. Chữa trị căn bệnh tự kỷ và giúp ngăn chặn sự gia tăng của căn bệnh này là nguyện vọng lớn mà tôi muốn làm cho được. Tuy nhiên một mình tôi không thể nào làm được nguyện vọng này nếu không có sự hợp tác của các phụ huynh có con bị ảnh hưởng đến sự châm phát triễn nơi não bộ. Có thể khi quý vị mới nghe tôi nói bệnh tự kỷ có thể ngăn chặn được thì sẽ có nhiều nghi vấn vì đây là căn bệnh mà đa số nhiều người cho là do di truyền tạo ra, cho nên không thể nào ngăn chặn hoặc chữa được. Tiếp theo thì tôi sẽ nói về những điều mà khác hẳn với điều mà đa số nhiều người đã nghe từ trước tới giờ. Có rất nhiều bằng chứng cho thấy tự kỷ, nhất là dạng tự kỷ gọi là "essential autism" phần lớn sảy ra do môi trường, điều này có nghĩa là căn bệnh tự kỷ xuất phát từ cách sống hiện đại của chúng ta. Vì lý lẽ này tôi tin rằng có rất nhiều điều chúng ta có thể làm được để ngăn chặn bệnh tự kỷ, và điều này có thể bắt đầu trước khi quý vị quyết định có con. Nếu tự kỷ có liên hệ đến di truyền, dĩ nhiên là có những bằng chứng cho thấy tự kỷ có liên hệ đến di truyền, do đó chúng ta có thể đoán được các phụ huynh nào có nhiều rủi ro có con bị tự kỷ. Điều này cũng giúp cho chúng ta biết được là nên cần làm những gì để giảm đi sự rủi ro này xuống mức tối thiểu. Đề phòng bệnh tự kỷ là trách nhiệm chung của cả hai phái nam và nữ.
Tôi muốn nói trước để quý vị không hiểu lầm đây không phải là ý nghĩ hoặc ý kiến của riêng tôi, nhưng là từ những gì học hỏi được từ các tài liệu nguyên cứu từ nhiều năm qua, từ kinh nghiệm chữa trị, và từ kiến thức. Mặc dù có những lúc tôi dùng những lý luận cá nhân, nhưng những lý luận này được dựa trên nền tảng của những nguyên cứu mới mẽ nhất đang sảy ra trên thế giới. Tôi tin rằng khi phổ biến những điều môi trường làm có thể tạo ra căn bệnh tự kỷ, cộng thêm sự hiểu biết về rủi ro của di truyền, chúng ta có thể cùng nhau tạo ra một sức mạnh chung giúp ngăn chặn căn bệnh tự kỷ. Chúng ta có thể giúp làm giãm đi sự rủi ro có con bị tự kỷ, và từ đó làm giãm đi mức độ gia tăng của chứng bệnh này.
Từ lâu phần lớn các chi phí nguyên cứu liên hệ đến tự kỷ được đổ vào tìm kiếm các gene gây ra bệnh tự kỷ. Theo tôi cái ý nghĩ tự kỷ sảy ra là do liên hệ hoàn toàn đến di truyền là điều rất vô lý. Điều này không phải chỉ có một mình tôi nghĩ như vậy, nhưng đây là ý kiến của rất nhiều các khoa học gia và nguyên cứu gia mà hiểu về sự gia tăng đột ngột của bệnh tự kỷ đều đồng ý căn bệnh này là do môi trường gây ra. Di truyền dĩ nhiên là dó đóng vai trò, nhưng ảnh hưởng từ môi trường đóng vai trò quan trọng hơn nơi căn bệnh tự kỷ. Đổ hết tất cả các khoản chi phí lớn vào nguyên cứu để tìm những gene bị hư và không tìm ra một gene nào trong hơn 30 năm qua, theo tôi điều này thật là phí tiền và tìm kiếm không đúng chổ. Nếu mà quý vị hỏi bất cứ một khoa học gia nào, thì họ sẽ đồng ý là các bệnh liên hệ đến di truyền sẽ không bao giờ sảy ra ở mức độ mau lẹ được (epidemic rate). Nếu mà những khoa học gia nhìn nhận bệnh tự kỷ phát triễn mau lẹ, thì họ cũng đồng thời nhìn nhận tự kỷ không phải là do di truyền. Quý vị có thể đặt câu hỏi là tại sao bỏ nhiều tiền vào tìm kiếm gene trong khi có những phương pháp khác giúp tự kỷ hữu hiệu lại không được để ý đến. Điều này cũng dễ hiểu vì nếu tìm kiếm gene được thì sẽ làm ra được thuốc và bán nhiều tiền hơn, trong khi đó những phương cách chữa trị tự kỷ như giúp thăng bằng não bộ, dinh dưỡng phục hồi chức năng, và giúp cơ thể thải độc thì không thể nào làm ra sản phẩm để bán được. Vì lý lẽ này, các phương cách chữa trị tự kỷ dùng đến sự vận dụng sức lực con người không được phổ biến, do đó không có nhiều người biết đến.
Khi nói đến sự chữa trị tự kỷ từ khía cạnh hệ thống thần kinh não thì cũng ít có người biết đến. Hầu như tất cả các chuyên viên, các phụ huynh, các thầy cô giáo có làm việc với các em tự kỷ đều có khái niệm về những triệu chứng hay là các cá tính giúp xác định bệnh tự kỷ, nhưng sự thật thì phần lớn đều không hiễu về những gì đang sảy ra bên trong não bộ của các em tự kỷ. Những người này thông thường không nhìn thấy và không chữa trị tự kỷ theo mô hình thần kinh não học. Sự thật cho thấy y tế thông dụng chẩn bệnh và chữa trị bệnh tự kỷ không có thay đổi bao nhiêu khi so sánh với lúc tự kỷ được phát hiện vào khoản 80 năm về trước. Trung tâm chúng tôi chuyên hổ trợ giúp các em tự kỷ tự phục hồi qua việc phối hợp các phương pháp giúp phát triễn não bộ của các em tự kỷ và các trường hợp liên hệ đến sự chậm phát triễn hệ thống thần kinh của các trường hợp khác như ADHD hoặc Schizophrenia. Ngoài việc giúp cho cơ thể của các em có đủ dinh dưỡng và làm giãm đi các chất độc trong máu, chúng tôi chú trọng vào việc giúp cho khả năng năng của hai khối não có thêm sự thăng bằng, bởi vì thông thường tự kỷ và ADHD đều có khả năng não trái rất khỏe so với khả năng của não phải. Đối với trường hợp tự kỷ autism, điều này làm các em có những khả năng không đều, các em có thể có những khả năng rất xuất sắc về một khía cạnh nào nhưng lại rất yếu kém hoặc không có khả năng về một khía cạnh khác. Những sự chênh lệch khả năng này không phải sảy ra vì di truyền nhưng có sự xuất phát từ môi trường sống. Khi nói đến môi trường thì tôi muốn nhấn mạnh đến cách ăn uống và sinh hoạt hàng ngày của chúng ta, những điều mà phần lớn chúng ta có khả năng tự điều khiển được.
Khi thường xuyên học hỏi, làm việc, và nguyên cứu về đề tài tự kỷ thì những điều đó giúp cho tôi có thêm khả năng tiên đoán hoặc nhận xét về những gì từ môi trường hoặc những gì từ di truyền có thể gây ra nhiều rủi ro tạo ra bệnh tự kỷ. Khi nhìn thấy hoặc nhận thức được những điều này thì chúng ta có thể bắt đầu nhúng tay vào công việc làm chậm lại, và hy vọng là ngăn chặn cơn tai biến tự kỷ đang sảy ra cho trẽ em ngày nay. Khi mà chúng ta đặt ra hoặc phơi bày ra những sự thật liên quan đến tự kỷ thì chúng ta sẽ đặt ra nhiều câu hỏi tại sao? Tại sao những vấn đề liên hệ đến tự kỷ lại sảy ra ở mức mau lẹ như vậy? Những vấn đề nào từ môi trường làm ảnh hưởng đến sự gia tăng này và chúng làm ảnh hưởng đến tự kỷ như thế nào? Câu trả lời từ trước đến bây giờ chúng ta thường nghe là "tôi không biết". Lúc trước câu trả lời này có thể chấp nhận được nhưng lúc này thì không. Khi mà mỗi lúc càng có nhiều trẽ em bị tự kỷ, tôi cảm nhận được có thêm sự âu lo từ những người mà tôi có dịp nói chuyện qua. Rất nhiều người không thể ngồi im chấp nhận chờ đợi một giải đáp hoặc một loại thuốc thần tiên xuất hiện để giúp cho con của họ, bởi vì điều đó có thể cần thêm 75 năm hoặc hơn nữa mới có thể sảy ra. Những phụ huynh hoặc những người sắp làm cha mẹ muốn biết là họ cần phải làm gì bây giờ để giúp làm ngăn chặn căn bệnh tự kỷ. Tôi cũng đồng ý bởi vì chúng ta phải hành động ngay lập tức vì tự kỷ hoặc các bệnh liên hệ đến sự chậm phát triễn não bộ không có thời gian để chờ đợi.
Tự kỷ là đề tài mỗi lúc một nóng bỏng của xã hội ngày nay. Rất nhiều người trong lãnh vực này, kể cả tôi, đều tin là chúng ta đang đối diện mối đe dọa lớn nhất liên hệ đến bệnh nơi trẽ em trong lịch sử. Cách đây không lâu, trẽ em bị tự kỷ rất ít, khoản 1 cho mỗi 10 ngàn em. Ngày nay là 1 cho mỗi 88 em; còn nếu chỉ tính con trai không thì 1 trong 54 em. Có nhiều dữ kiện cho thấy con số này gần như 1 trong 40 em. Bác sĩ Martha Herbert từ đại học y khoa Havard gọi đây là sự nguy hiễm cho sức khỏe cộng đồng "public health emergency". Với những con số thống kê như trên tại sao có nhiều người vẩn chưa nhìn nhận ra được tai hại cho trẽ em ngày nay. Nhiều người cho rằng vì ngày nay chẩn bệnh khá hơn và nhiều người không cần phải giấu diếm trong nhà có người bị tự kỷ nên điều này đã làm cho con số người bị tự kỷ tăng cao vọt lên. Có thể những điều này đúng phần nào, nhưng nó vẩn không giải thích được tại sao các con số tăng lên quá lẹ như vậy. Những ý nghĩ trên làm cho nhiều người khó hiểu rỏ về căn bệnh tự kỷ và tai hại của nó. Kinh nghiệm bản thân của tôi cho thấy là trẽ em sanh ra chậm chạp như trường hợp của tôi và vài thành viên trong gia đình thì gặp rất nhiều vào khoản 50 năm về trước, nhưng sự chậm chạp hoặc chậm phát triễn dần dần mất đi khi chúng tôi mổi lúc một trưởng thành. Điều này khác với những người tự kỷ gặp ở Mỹ, sau nhiều năm họ đi học ở các lớp học ABA, tôi thấy rất nhiều người mổi lúc một nặng hơn và sau đó phải tách ly gia đình và đi sống trong các nơi tập chung dành cho những người tự kỷ hoặc tương tự. Chỉ so sánh chung hai môi trường trên, tôi biết được môi trường sống đóng vai trò rất quan trọng cho sự phát triễn của não bộ sau khi sanh ra. Ở Việt Nam vào khoản 40 năm về trước nhiều người ăn ít nhưng lại hấp thụ được các chất dinh dưỡng từ thiên nhiên; còn ngày nay đồ ăn có nhiều hơn nhưng lại không có đủ các dinh dưỡng cần thiết. Dinh dưỡng đóng vai trò rất quan trọng vì những gì chúng ta ăn vào sẽ ảnh hưởng đến khả năng làm việc của não bộ. Tôi xin dùng một ví dụ về việc ăn chuối. Đất nước Việt Nam chuối rất nhiều, chuối giúp cho cơ thể dể tiêu hóa, chuối giúp làm tăng sự làm việc của hệ thống thần kinh tự động parasympathetic (giúp nghĩ ngơi và tiêu hóa). Khi cơ thể tiêu hóa được thì sự rủi ro bị có nhiều chất độc trong máu sẽ ít đi và điều này giúp cho cơ thể và não bộ ít khi bị viêm. Cơ thể và não bộ sẽ rất khó phục hồi khi trong người lúc nào cũng bị viêm. Các em tự kỷ trên toàn cầu ngày nay chọn ăn các đồ ăn chế biến sẳn hơn là các trái cây rau quả, do đó dễ đưa đến việc cơ thể bị viêm (inflammation). Khi cơ thể khỏe mạnh thì chúng ta không cần quan tâm nhiều đến số lượng trái cây hoặc cơm ăn vào, nhưng đối với trường hợp tự kỷ hoặc các bệnh kinh niên thái hóa khác quý vị không nên bắt ép các em ăn trái cây quá độ vì cơ thể của các em có thể sẽ không tiếp nhận nổi. Tự kỷ là trường hợp bị yếu khả năng não phải do đó có ảnh hưởng đến sự tiêu hóa. Đây là điều khó khăn khi chữa trị cho các em tự kỷ vì chúng ta phải cùng một lúc để ý đến nhiều khía cạnh khác nhau. Bây giờ là lúc chúng ta phải mở mắt to hơn để nhìn thấy sự đe dọa thật sự đến tương lai của quốc gia hoặc là của gia đình vì sự ảnh hưởng đến tương của con cháu chúng ta. Sự thịnh vượng của các em bị đe dọa nhiều hơn bao giờ hết. Con số người bị tự kỷ gia tăng nhiều chỉ là sự bắt đầu và vấn đề này sẽ trở nên trầm trọng hơn nếu chúng ta ngồi im không làm gì.
Những điều tôi trình bày sẽ là điều giúp cho các phụ huynh có con bị tự kỷ mà muốn có thêm con, các thanh niên nam nữ muốn trở thành cha mẹ lần đầu tiên, các ông bà hoặc những người sắp trở thành bậc ông bà muốn duy trì những điều tốt của thế hệ, và tất cả mọi người chúng ta ai mà muốn có sự an toàn liên hệ đến môi trường sống cho các thế hệ tương lai. Tôi hy vọng những trình bày này có phần nào giúp được. Cám ơn quý quý vị đả chú ý đọc bài viết này.