Video:
Kính chào quý vị. Tôi là bác sĩ Đỗ Hoài Vincent. Có một phụ huynh hỏi tôi câu hỏi như sau: Nhà em có hai người con trai, đứa lớn 6 tuổi và đứa nhỏ 4 tuổi, cả hai đều bị tự kỷ, vậy có phải là do di truyền không? Tôi xin trả lời như sau: trong cơ thể chúng ta, chúng ta có đủ thứ gien hết, gien ung thư, gien tự kỷ, có thể bệnh nào cũng có cả, nhưng mà điều đó không có nghĩa là chúng ta sẽ bị những cái bệnh đó. Những cái bệnh đó chỉ có sảy ra khi mà chúng ta, nói cho đúng hơn khi mà sức khoẻ của chúng ta yếu và chúng ta dễ làm cho những cái gien đó nó nổi lên, gien thì cũng giống như là cái công tắt điện vậy, mở lên mở xuống, nếu mà chúng ta sống trong một cái môi trường mở cái gien đó lên thì chúng ta có nhiều rủi ro bị cái bệnh đó, nhưng mà nếu chúng ta sống trong những cái môi trường lành mạnh thì những cái gien liên hệ đến bệnh thì sẽ không mở lên được, hoặc là cái rủi ro nó rất là ít. Tại sao trong gia đình lại có hai người bị liên tiếp như vậy, cách nhau hai tuổi, thông thường là do môi trường quý vị bởi vì cha mẹ không bị tự kỷ, nếu tự kỷ đã không sanh con được. Cha mẹ sanh ra con được thì cha mẹ đó không phải là tự kỷ.
Môi trường là sao? Thông thường là đồ ăn. Đồ ăn ảnh hưởng rất là nhiều. Một điều chúng ta nên hiểu rằng bệnh tự kỷ sẽ không có sảy ra nếu mà sức khỏe của các em khỏe mạnh, nói chung nếu mà nền tảng sức khỏe của các em khỏe mạnh thì không có vấn đề. Bây giờ chúng ta cứ tưởng tượng nhé, chúng ta không khỏe đi chúng ta đang nằm trên giường, mà có những cái tiếng động, tiếng la hét, hay là tiếng Tivi mở ngày lẫn đêm, hay là những tiếng chơi video game cả ngày, chúng ta khó chịu lắm, nhưng mà chúng ta là người lớn chúng ta có thể đứng dậy đi chỗ khác, tránh xa chỗ đó, nhưng bây giờ những em bé mới sinh ra nằm trên cái nôi mà kế bên thì có TV hoặc có TV đằng xa nhưng lúc nào cũng mở, hay là có những người anh em của mình cứ suốt ngày la hét, hay là có cha mẹ thường cải lộn với nhau tạo ra các tiếng rất là lớn, thì những em bé lúc đó không có khoẻ rất nhạy cảm với những tiếng động hoặc sợ đau. Khi mà nền tảng sức khoẻ chúng ta không khoẻ thì chúng ta không có khả năng nhiều để tiếp thu những cái kích thích từ bên ngoài, rồi chúng ta phải làm sao? Cái não bộ chúng ta sẽ đóng lại. Bây giờ tôi nghe nhiều quá tôi nhức đầu tôi chịu không nổi đóng lại luôn, từ đó cái não bộ không có cảm giác không có nghe. Hay là các em tự kỷ rất là sợ đau cho nên bây giờ cái não bộ nó làm cho không còn có cảm giác gì nữa hết, cái đó là cái vấn đề. Trong một gia đình có hai anh em, người anh vì do môi trường tạo ra như vậy suốt ngày la hét hay là chơi video game tạo ra đủ thứ âm thanh, sau đó đứa em sinh ra cũng ăn một loại đồ ăn giống nhau, sức khỏe không tốt, suốt ngày bị ho cảm, sốt, uống đủ loại thuốc, thì đó là nền tảng sức khỏe không tốt, thì bây giờ suốt ngày nghe người anh la hét thì cái não của người em đóng lại không muốn nghe không muốn gì nữa hết. Thì đó là những kích thích từ môi trường bên ngoài, và bây giờ não bộ nó đóng lại và không nghe gì nữa, cái trí thông minh của chúng ta không có phát triển được quý vị, bởi vì trí thông minh chúng ta phát triễn được là do từ những tiếp thu từ bên ngoài, từ những giác quang như là nghe, ngữi, cảm giác, di chuyễn tay chân. Ngày nay rất nhiều người sau khi con sinh ra là bó đứa bé chặt bên trong cái khăn để đứa bé nằm im. Tay chân chúng ta phải di chuyển mới tạo ra sự kích thích cho não bộ. Quý vị thử lấy cái khăn bó mình cặt coi có cảm thấy dễ chịu không? Thì đó là những cái điều tạo ra những triệu chứng bệnh tự kỷ bởi vì bây giờ môi trường không có xâm nhập vào được cơ thể của em bé bởi vì em bé đã đóng lại hết rồi. Não bộ đóng lại thì em bé biết làm cái gì bây giờ, chỉ nằm đó coi TV nên não trái càng ngày càng khỏe, sức khỏe không có khỏe nên não phải cũng không có phát triển, thì từ từ nó mới đẻ ra căn bệnh tự kỷ. Giống như tôi nói, cái gien nó không ảnh hưởng nhiều, cái môi trường mới ảnh hưởng nhiều. Thì bây giờ chúng ta muốn giúp các em khỏe lại thì chúng ta phải thay đổi lại môi trường, nhưng mà thay đổi không có dễ quý vị, bởi vì quý vị phải hiểu rằng năm đầu là não phải phát triển, năm thứ hai não trái, năm thứ ba não phải, năm thứ tư não trái, và nó cứ giống như vậy. Tùy theo là quý vị bắt đầu từ lúc em mấy tuổi mới giúp cho bé. Quý vị rất là dễ hiểu nếu quý vị lấy cái tuổi của các em chia ra làm đôi, ví dụ 4 tuổi chia 2 là 2, bởi vì năm đầu là não phải phát triển, năm thứ ba là não phải phát triển, cho nên 4 tuổi là chúng ta bị mất đi hai năm mà đúng ra là để phát triển não phải nhưng vì cái cuộc sống ngày nay cho các em chơi game, coi điện thoại, xem TV là nó kích thích não trái. Thay vì cái thời gian đó kích thích não phải, đây chỉ là ước tính thôi chứ không có ai biết rỏ ràng cả. Nhưng theo kinh nghiệm thì tôi thấy nó cũng giống như vậy. Chúng ta cũng bỏ ra ít nhất là hai năm để giúp cho cái não phải nó khỏe và đồng thời làm cho cái lá gan nó khỏe lại. Cái lá gan nó khỏe lại mới giúp được cho nền tảng sức khỏe khỏe lại, bởi vì lá gan nơi mà nó làm cho các enzymes tái tạo lại được. Khi các enzymes đó tốt thì chúng mới giúp cho cơ thể tự làm việc bình thường, và lá gan cũng tạo ra những chất tiền dopamine chẳn hạn như tyrosine, phenylalanine để giúp cho cái não bộ có đủ chất dopamine quý vị. Khi chúng ta so sánh những người bị bệnh Parkinson và bệnh tự kỷ thì có rất là nhiều điều giống nhau. Tuy nhiên Parkinson là những người đã lớn tuổi và họ đã có những sự hư hại vĩnh viển rồi nên không có chữa được, nhưng mà cái điều chúng ta hy vọng ở đây là các em tự kỷ còn nhỏ tuổi nên hy vọng là các em chưa có bị hư, tùy theo là các em đi học nhớ bao lâu, hay là có quá trình uống thuốc tâm thần chưa, hay là đã chơi video game bao nhiêu năm rồi, cái đó là tùy theo nhưng mà chúng ta cứ hy vọng là các em chưa có những sự hư hại vĩnh viển nơi não bộ, bởi vì muốn giúp các em thì phải có hy vọng quý vị. Nếu không có hy vọng thì không làm được việc gì cả. Tôi xin chia sẽ như vậy, cho dù trong gia đình có nhiều hơn một em bị tự kỷ, điều đó không có nghĩa là cái gien của chúng ta, nhưng phần lớn là do môi trường tạo ra, và những điều tôi vừa trình bày ít nhiều gì là những cái điều làm cho các em bị tự kỷ, từ cha mẹ cải lộn, từ những tiếng la hét, từ những tiếng âm thanh mà suốt ngày mở sát bên tai chúng ta thì rất là khó chịu. Ngay cả vợ tôi suốt ngày mở điện thoại dùng facebook và nghe những cái bài đọc tiếng Việt nghe rất là nhức đầu quý vị, cho nên phải thay đổi cái môi trường sống thì mới giúp được các em và phải làm cho lá gan các em khỏe lại. Thì đó là một chút ý kiến chia sẽ của tôi, hy vọng là đã trả lời được câu hỏi của phụ huynh đã đặt câu hỏi trên. Cảm ơn quý vị đã theo dỏi những trình bày vừa rồi. Xin chào và hẹn gặp lại. Chân thành cảm ơn.